Có lời khuyên rằng: HÃY TÌM
ÁNH SÁNG MÀ CHỤP! Đó là một cách tiếp cận đối tượng khác, có thể tốt hơn rất nhiều cách mà nhiều người vẫn làm là tập trung tìm chủ đề. Đại khái là: thay vì cứ loay hoay dồn hết tâm trí lụi cụi tìm "cái gì" để chụp, thì hãy quan sát ánh sáng, rồi
chụp ánh sáng đấy, chỉ vậy thôi. Mà không chỉ là chụp ảnh du lịch dã ngoại, bao gồm cả loại ảnh đường phố & đời sống nữa.
Trừ phi bạn thực hiện những bức ảnh đại loại như "Afghhan girl" của Steve McCurry, hay cô gái có đôi mắt xanh của David Lazaar, hay một cụ già với chiếc nón lá cầm tẩu thuốc ở Việt Nam... Thì bạn thử một lần, tập thử, dành sự tập trung của mình vào ánh sáng xung quanh chỗ bạn đứng. Không phải là cả bầu trời ánh sáng vàng của bình minh hay hoàng hôn mà chúng ta vẫn chụp nữa, mà chỉ là một chút len qua khe, một tia, một điểm sáng trên sàn nhà, góc phố... Bước đầu là quan sát phát hiện ra chúng, những ánh sáng.
Tiếp theo, chờ đợi đối tượng xuất hiện đúng tại vị trí có luồng sáng đó. Nhưng nhớ là, chụp ánh sáng! Kiểu như làm đầy khung hình vậy. Giữ mọi thứ thật đơn giản, chỉ bao gồm các yếu tố quanh câu chuyện bạn muốn. Chẳng hạn một mảng ánh sáng ươm vàng dưới nền nhà, từ đó sẽ muốn có thêm nhsáng tạo, bay bổng tự do hơn, thoát khỏi mọi quy tắc.
Buổi sáng ở cổng nhà thờ Đức Bà, có những mảng sáng tương phản rất mạnh với bối cảnh chung. Mình đứng chờ chỉ một chút, rất nhiều du khách xuất hiện trong vị trí đã dự định trước.
Dưới sảnh của các toà nhà, nhẫn nại chờ đối tượng xuất hiện trong mảng sáng mà ta đã nhận ra.
Khung cửa sổ của một quán cafe lặng lẽ.
Một vệt sáng trên tay em học sinh tập vẽ ở công viên.
Đi bên ngoài một nhà hàng, một mảng sáng chụp qua cửa kính
Một mảng sáng trên vách nhà, người qua lại rồi cũng sẽ xuất hiện.
Một mảng sáng ở hành lang đi ra máy bay.
Ánh sáng xuyên qua khung cửa ở nhà.
Đi ngang qua tiệm kim hoàn, căn phòng chỉ có ánh sáng của ngọn lửa
Mảng sáng tạo hình thù ở chân cầu thang, chỗ này nhiều người lên xuống.
Mình thích ánh sáng chỗ này, hồ Hoàn Kiếm, chờ mãi không có ai xuất hiện... đành chụp cái rồi đi
Ánh sáng phản chiếu tương phản với bở rào cỏ cây cạnh vũng nước mưa.
Ánh sáng trên nền con hẻm ở Saigon.
Nhiếp ảnh gia Etienne Bossot kể rằng. Khi bước vào một tu viện, ông luôn quan sát tìm ánh sáng và phát hiện ở dưới nền nhà một mảng sáng, bên cạnh có một màu xanh nổi bật lên. Ông rất thích khung ảnh với mảng sáng và màu xanh đó, và ông đoán rằng tu viện này khá lớn, các tu sĩ làm việc bên ngoài khá bận rộn, và ông chờ đợi một khoảng thời gian để ai đó xuất hiện tại ánh sáng đó. Tôi tìm vị trí, nằm xuống sàn, chuyển máy qua chế độ A (ưu tiên khẩu - Aperture) đảm bảo đúng sáng. Khoảng nửa phút sau thì có một số tu sĩ đi xuống từ cầu thang và phát hiện ra tôi, họ cảm thấy một chút nhút nhát và chạy qua, cười thành tiếng. Đó là bức ảnh này:
Ảnh: Etienne Bossot
Thường thì tìm được ánh sáng rồi, và nhớ là chụp ánh sáng, nên máy ảnh cần thiết lập đo sáng sao để thấy được vệt hay mảng sáng đó. Cách dễ nhất là đo sáng vào chính mảng sáng và +EV thêm một vài stops cho hài hoà hơn một chút với bối cảnh. Nói chung là tuỳ tình huống cụ thể gia giảm EV phù hợp.
Chúng ta vẫn nghe hoặc vẫn nói những câu kinh điển như "nhiếp ảnh là ánh sáng", "nhiếp ảnh là trò chơi ánh sáng", "nhiếp ảnh là vẽ bằng ánh sáng", "không có ánh sáng không có nhiếp ảnh"... rất rất nhiều tuyên ngôn cùng ý như thế. Nhưng, cụ thể là cầm máy tìm ánh sáng để chụp, từng bước... từng bước và chụp thật nhiều, sẽ có nhạy bén với ánh sáng, và ảnh sẽ tốt hơn rất nhiều.
Anh em thử một ngày, chỉ tập trung tìm ánh sáng, và chụp thật nhiều! Chúc anh em có nhiều ảnh ưng ý.
Cô bán bánh cuốn ở đường Huỳnh Tịnh Của - Q3. Khi mình lại tính tiền, và chờ cô mở nắp...
Trừ phi bạn thực hiện những bức ảnh đại loại như "Afghhan girl" của Steve McCurry, hay cô gái có đôi mắt xanh của David Lazaar, hay một cụ già với chiếc nón lá cầm tẩu thuốc ở Việt Nam... Thì bạn thử một lần, tập thử, dành sự tập trung của mình vào ánh sáng xung quanh chỗ bạn đứng. Không phải là cả bầu trời ánh sáng vàng của bình minh hay hoàng hôn mà chúng ta vẫn chụp nữa, mà chỉ là một chút len qua khe, một tia, một điểm sáng trên sàn nhà, góc phố... Bước đầu là quan sát phát hiện ra chúng, những ánh sáng.
Tiếp theo, chờ đợi đối tượng xuất hiện đúng tại vị trí có luồng sáng đó. Nhưng nhớ là, chụp ánh sáng! Kiểu như làm đầy khung hình vậy. Giữ mọi thứ thật đơn giản, chỉ bao gồm các yếu tố quanh câu chuyện bạn muốn. Chẳng hạn một mảng ánh sáng ươm vàng dưới nền nhà, từ đó sẽ muốn có thêm nhsáng tạo, bay bổng tự do hơn, thoát khỏi mọi quy tắc.
Buổi sáng ở cổng nhà thờ Đức Bà, có những mảng sáng tương phản rất mạnh với bối cảnh chung. Mình đứng chờ chỉ một chút, rất nhiều du khách xuất hiện trong vị trí đã dự định trước.
Dưới sảnh của các toà nhà, nhẫn nại chờ đối tượng xuất hiện trong mảng sáng mà ta đã nhận ra.
Khung cửa sổ của một quán cafe lặng lẽ.
Một vệt sáng trên tay em học sinh tập vẽ ở công viên.
Đi bên ngoài một nhà hàng, một mảng sáng chụp qua cửa kính
Một mảng sáng trên vách nhà, người qua lại rồi cũng sẽ xuất hiện.
Một mảng sáng ở hành lang đi ra máy bay.
Ánh sáng xuyên qua khung cửa ở nhà.
Đi ngang qua tiệm kim hoàn, căn phòng chỉ có ánh sáng của ngọn lửa
Mảng sáng tạo hình thù ở chân cầu thang, chỗ này nhiều người lên xuống.
Mình thích ánh sáng chỗ này, hồ Hoàn Kiếm, chờ mãi không có ai xuất hiện... đành chụp cái rồi đi
Ánh sáng phản chiếu tương phản với bở rào cỏ cây cạnh vũng nước mưa.
Ánh sáng trên nền con hẻm ở Saigon.
Nhiếp ảnh gia Etienne Bossot kể rằng. Khi bước vào một tu viện, ông luôn quan sát tìm ánh sáng và phát hiện ở dưới nền nhà một mảng sáng, bên cạnh có một màu xanh nổi bật lên. Ông rất thích khung ảnh với mảng sáng và màu xanh đó, và ông đoán rằng tu viện này khá lớn, các tu sĩ làm việc bên ngoài khá bận rộn, và ông chờ đợi một khoảng thời gian để ai đó xuất hiện tại ánh sáng đó. Tôi tìm vị trí, nằm xuống sàn, chuyển máy qua chế độ A (ưu tiên khẩu - Aperture) đảm bảo đúng sáng. Khoảng nửa phút sau thì có một số tu sĩ đi xuống từ cầu thang và phát hiện ra tôi, họ cảm thấy một chút nhút nhát và chạy qua, cười thành tiếng. Đó là bức ảnh này:
Ảnh: Etienne Bossot
Thường thì tìm được ánh sáng rồi, và nhớ là chụp ánh sáng, nên máy ảnh cần thiết lập đo sáng sao để thấy được vệt hay mảng sáng đó. Cách dễ nhất là đo sáng vào chính mảng sáng và +EV thêm một vài stops cho hài hoà hơn một chút với bối cảnh. Nói chung là tuỳ tình huống cụ thể gia giảm EV phù hợp.
Chúng ta vẫn nghe hoặc vẫn nói những câu kinh điển như "nhiếp ảnh là ánh sáng", "nhiếp ảnh là trò chơi ánh sáng", "nhiếp ảnh là vẽ bằng ánh sáng", "không có ánh sáng không có nhiếp ảnh"... rất rất nhiều tuyên ngôn cùng ý như thế. Nhưng, cụ thể là cầm máy tìm ánh sáng để chụp, từng bước... từng bước và chụp thật nhiều, sẽ có nhạy bén với ánh sáng, và ảnh sẽ tốt hơn rất nhiều.
Anh em thử một ngày, chỉ tập trung tìm ánh sáng, và chụp thật nhiều! Chúc anh em có nhiều ảnh ưng ý.
Cô bán bánh cuốn ở đường Huỳnh Tịnh Của - Q3. Khi mình lại tính tiền, và chờ cô mở nắp...
Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống
Nguồn tin: tinhte.vn
Tham gia bình luận