Cuộc xung đột kéo dài hơn một năm qua đã dẫn đến tổn thất nhân lực và vật lực nghiêm trọng cho cả Nga và Ukraine, buộc cả hai nước phải chuyển sang sử dụng vũ khí và phương tiện có tuổi đời nhiều thập kỷ.
Nhiều thiết bị được sản xuất từ những năm 1960, chẳng hạn như xe tăng T-62 hoặc xe bọc thép chở quân BTR-50, được cho là có nguồn gốc từ Quân đội Nga. Nga cũng giữ những khí tài quân sự thậm chí có tuổi thọ cao hơn trong kho dự trữ, bao gồm xe tăng T-55, pháo phòng không tự hành ZSU-57-2 và pháo tự hành đổ bộ đường không ASU-85. Theo nhiều chuyên gia quân sự, Nga có thể sửa chữa hoặc tân trang lại những vũ khí này và sử dụng chúng để chiến đấu trên chiến trường Ukraine trong thời gian tới.
Xe tăng T-55
Mẫu xe tăng chủ lực T-55 được Liên Xô tạo ra từ dòng T-54 và có khả năng bảo vệ kíp lái tốt hơn trước vũ khí hạt nhân, sinh học và hóa học. Xe dài 2,4 m, nặng 36 tấn, cao khoảng 3,3 m và có kíp lái 4 người. Nó được trang bị pháo nòng rãnh D-10T 100 mm.
Xe có thể di chuyển với vận tốc tối đa 51 km/h và tầm hoạt động 325 km. Mẫu xe tăng này đã không còn được sử dụng cho đến năm 2010. Nga hiện có khoảng 2.800 xe tăng T-55 trong kho dự trữ, theo Military Balance. Tuy nhiên, không phải tất cả các xe tăng này đều sẵn sàng hoạt động. Việc tái trang bị xe T-55 được dự đoán sẽ mất nhiều thời gian và công sức, nhưng đã có một ứng cử viên cho vị trí này.
Trước đó, nhà máy sản xuất xe tăng Omsk đề xuất nâng cấp T-55 lên phiên bản hiện đại hóa T55M5. Phiên bản mới sẽ vẫn giữ nguyên pháo 100 mm nhưng có hệ thống điều khiển lực mới, được trang bị giáp phản ứng nổ kiểu mô đun Relikt, sử dụng động cơ hiện đại hóa có công suất 690 mã lực thay vì động cơ 581 mã lực như phiên bản cũ và có khung gầm được gia cố.
Mặc dù ngành công nghiệp quốc phòng Nga phải đối mặt với nhiều khó khăn do ảnh hưởng của các lệnh trừng phạt, nhưng việc hiện đại hóa hàng loạt xe tăng T-55 được cho là một nhiệm vụ khá khó khăn với Nga vì nó đòi hỏi phải có các phụ tùng riêng cho loại xe tăng nâng cấp. Do đó, các chuyên gia cho rằng việc tân trang lại T-55 có thể chỉ được thực hiện ở mức độ nhất định và những chiếc xe tăng được cải tiến sẽ không khác biệt đáng kể so với phiên bản ban đầu. Chúng sẽ được nâng cấp chủ yếu ở phần giáp bảo vệ, chẳng hạn như lắp đặt giáp phản ứng nổ Kontakt-5 hoặc Relikt.
Pháo phòng không tự hành ZSU-57-2
Hệ thống pháo phòng không tự hành do Liên Xô phát triển từ năm 1947 có tên là ZSU-57-2. Hệ thống này được trang bị 2 khẩu pháo S-60 cỡ nòng 57mm với 300 viên đạn được đặt trong tháp pháo kín kích thước khá lớn. Xe tăng chiến đấu chủ lực T-54 với lớp giáp mỏng là phiên bản rút gọn của khung gầm của tổ hợp ZSU-57-2 chính. Xe có trọng lượng hơn 28 tấn, dài 8,46 m (tính cả nòng pháo) và kíp chiến đấu 6 người.
Tuy nhiên, ZSU-57-2 có một số nhược điểm, bao gồm tốc độ bắn chậm, thiếu radar, chỉ có chế độ ngắm bắn thủ công và hiệu quả chiến đấu không cao. Do đó, nó đã sớm bị thay thế bằng pháo ZSU-23-4 Shilka.
Nga chỉ còn một số tổ hợp pháo ZSU-57-2 trong kho dự trữ. Theo các chuyên gia, Điện Kremlin có thể nhờ sự hỗ trợ của một số đối tác để bổ sung thêm nhiều hệ thống pháo này trong trường hợp cần thiết. Hiện tại, 80 hệ thống ZSU-57-2 đang hoạt động ở Iran và 20 hệ thống đang hoạt động ở Mozambique.
Pháo tự hành đổ bộ đường không ASU-85
Nga có thể nghĩ đến việc khôi phục hệ thống pháo tự hành ASU-85 trong bối cảnh lực lượng đổ bộ đường không phải chịu nhiều tổn thất do giao tranh kéo dài. Lực lượng đổ bộ đường không Liên Xô đã sử dụng ASU-85 trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, do Cục Thiết kế Astrov tạo ra. Nó có thể được vận chuyển bằng máy bay vận tải quân sự.
Pháo tự hành ASU-85 nặng khoảng 15,5 tấn, được chế tạo dựa trên khung gầm của xe tăng lội nước PT-76. Xe được trang bị lớp giáp tối thiểu, sử dụng động cơ có công suất 210 mã lực, do đó hạn chế đáng kể khả năng cơ động. Pháo D-70 cỡ nòng 85 mm, tầm bắn tối đa 10 km, là pháo chủ lực của ASU-85.
ASU-85 được sản xuất với số lượng rất nhỏ, chỉ khoảng 500 chiếc, và được trang bị cho quân đội Liên Xô vào năm 1958. Nga vẫn còn một số hệ thống trong kho dự trữ mặc dù lựu pháo này đã ngừng hoạt động vào những năm 1980. Mặc dù hệ thống này đã lỗi thời nhưng quân đội Nga được cho là khá ưa chuộng loại vũ khí có sự kết hợp giữa pháo nòng cỡ lớn và lớp giáp nhẹ. Moscow dự định tạo ra một chiếc xe tăng nhẹ lội nước Sprut-SDM1 bánh lốp, có pháo cỡ nòng 125mm với lớp giáp nhôm dễ dàng vận chuyển đường hàng không. Nga có thể sẽ bắt tay nâng cấp pháo tự hành ASU-85 sớm hơn do triển vọng của dự án này./.
Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống