'10 lợi ích khi trang bị ghế an toàn cho trẻ em'

 

Là một phụ huynh có con nhỏ dưới 10 tuổi, khi biết quy định mới của Nghị định 168/2024 có hiệu lực liên quan đến việc chở trẻ em từ ngày 1/1/2026 về an toàn ghế trẻ em, tôi hoàn toàn ủng hộ. Việc không cho trẻ em dưới 10 tuổi và chiều cao dưới 1,35 m ngồi cùng hàng ghế với người lái, cùng yêu cầu sử dụng thiết bị an toàn (CRS hoặc ECRS), là một bước tiến lớn về trách nhiệm, an toàn và văn hóa giao thông.

Dưới đây là 10 lý do mà tôi tin rằng quy định này rất hợp lý và nên được thực hiện nghiêm túc:

Thứ nhất, bảo vệ cơ thể mỏng manh của trẻ trong va chạm. Trẻ nhỏ có cấu trúc xương, khớp và cơ thể rất khác người lớn. Khi xảy ra va chạm, trẻ có nguy cơ bị chấn thương nặng nếu chỉ thắt dây an toàn thông thường hoặc ngồi sai vị trí. Chiều cao dưới 1,35 m khiến dây đai có thể đặt sai chỗ như ở cổ hoặc đầu nên rất nguy hiểm. Quy định yêu cầu dùng ghế CRS hoặc ECRS giúp giữ trẻ chắc chắn, giảm lực va đập và giảm nguy cơ chấn thương nghiêm trọng.

Thứ hai, giảm nguy cơ thương tích nghiêm trọng. Sử dụng ghế trẻ em phù hợp (CRS/ECRS) là biện pháp đã được quốc tế công nhận để bảo vệ trẻ trong các tai nạn giao thông. Khi trẻ ngồi vào ghế tương ứng, lực từ cú va chạm được phân tán tốt hơn, trẻ ít bị văng ra, giảm nguy cơ gãy xương, chấn thương đầu hoặc nội tạng. Quy định này sẽ góp phần giảm những hậu quả lâu dài về y tế và tinh thần cho trẻ.

Thứ ba, tránh rủi ro từ vị trí ghế trước (gần tài xế). Hàng ghế cạnh người lái (hàng ghế trước) là nơi nguy hiểm hơn nhiều khi xảy ra va chạm. Vị trí này có thể bị túi khí (airbag) kích hoạt, va đập vào bảng điều khiển hoặc kính, và có khoảng trống ít hơn. Nếu trẻ nhỏ ngồi phía trước, nguy cơ bị thương rất cao. Yêu cầu trẻ ngồi phía sau (cách hàng lái) là cách hiệu quả để tăng cường khoảng cách an toàn.

Thứ tư, tạo thói quen sử dụng ghế an toàn từ nhỏ. Khi quy định nghiêm ngặt, phụ huynh buộc phải trang bị ghế CRS hoặc ECRS và sử dụng mỗi lần con ngồi xe. Việc này giúp hình thành thói quen an toàn: từ nhỏ, trẻ đã được ngồi đúng và an toàn. Khi lớn lên, trẻ dễ tiếp thu tư duy giao thông an toàn hơn. Điều này giúp trẻ biết rằng ngồi đúng ghế, thắt dây là chuyện rất bình thường, không thể bỏ qua.

Thứ năm, tăng ý thức trách nhiệm của người lái xe. Quy định không chỉ bảo vệ trẻ em mà còn đặt trách nhiệm lên người lái: phải kiểm tra, hướng dẫn con ngồi đúng ghế, thắt dây an toàn và sử dụng thiết bị phù hợp. Điều này khuyến khích người lớn chú trọng hơn việc bảo vệ hành khách nhỏ tuổi, không xem nhẹ an toàn trẻ em chỉ vì "nhiệm vụ chở con".

Thứ sáu, giảm chi phí y tế và hậu quả xã hội. Tai nạn giao thông với trẻ nhỏ có thể để lại hậu quả nặng về chi phí y tế, phục hồi, cũng như tác động tâm lý lâu dài cho cả gia đình. Khi sử dụng ghế an toàn phù hợp, khả năng thương tích giảm, nên chi phí điều trị và phục hồi cũng thấp hơn nhiều. Điều này không chỉ tốt cho gia đình mà còn giảm gánh nặng cho hệ thống y tế và xã hội.

Thứ bảy, quy định hợp lý, không quá gánh nặng tài chính. Nhiều người lo về chi phí ghế an toàn, nhưng theo một số nguồn, giá ghế CRS ở Việt Nam dao động khá đa dạng, và việc trang bị ghế trẻ em chiếm một phần rất nhỏ so với chi phí sở hữu ôtô. Trách nhiệm bảo vệ con cái là ưu tiên hàng đầu, và khoản đầu tư này hoàn toàn xứng đáng. Một số chuyên gia đánh giá rằng chi phí ghế an toàn là một khoản nhỏ so với giá trị an toàn mà nó mang lại.

Thứ tám, tạo chuẩn mực quốc tế về an toàn giao thông. Quy định này thể hiện việc Việt Nam tiếp cận các chuẩn mực an toàn giao thông quốc tế. Nhiều quốc gia tiên tiến đã đề ra yêu cầu sử dụng ghế trẻ em trong ôtô. Bằng cách áp dụng quy định này, Việt Nam không chỉ bảo vệ con em mình mà còn nâng cao hình ảnh trách nhiệm xã hội, bảo đảm an toàn giao thông theo hướng hiện đại, nhân văn và bền vững.

Thứ chín, ngăn ngừa các hành vi nguy hiểm khác. Khi quy định này trở thành bắt buộc, nó cũng có tác dụng răn đe các hành vi bất cẩn: phụ huynh không nên "ôm con trên tay", hoặc để trẻ ngồi bốc dao, di chuyển tự do trong xe. Việc bắt buộc ghế trẻ em tạo ra nền tảng pháp lý để ngăn những hành vi thiếu an toàn mà nhiều người trước đây cho là "ổn".

Thứ mười, tăng tính công bằng và trách nhiệm xã hội. Trẻ em là nhóm dễ bị tổn thương nhất khi tham gia giao thông. Quy định này thể hiện trách nhiệm của Nhà nước, của cộng đồng và của mỗi gia đình trong việc bảo đảm an toàn cho trẻ. Không chỉ những gia đình tư nhân, mà cả các phương tiện vận tải (nếu chở trẻ nhỏ) cũng cần tuân thủ – đó là một cách thể hiện sự tôn trọng quyền trẻ em được an toàn khi di chuyển. Đồng thời, việc có chế tài (phạt tiền 800.000-1.000.000 đồng theo Nghị định 168/2024 đối với hành vi vi phạm) giúp quy định này có tính răn đe và nghiêm túc.

Cuối cùng, tôi thấy quy định về việc không cho trẻ dưới 10 tuổi và cao dưới 1,35 m ngồi cùng hàng ghế người lái, đồng thời yêu cầu sử dụng ghế an toàn phù hợp, là một quyết định cần thiết, nhân văn và khoa học. Là cha mẹ, tôi cảm thấy yên tâm hơn khi biết rằng pháp luật đang bảo vệ con tôi và mọi trẻ em một cách cụ thể, bài bản. Tôi kêu gọi các gia đình, tài xế và cả cộng đồng hãy ủng hộ, thực hiện đúng quy định: trang bị ghế hợp chuẩn, lắp đặt đúng cách, sử dụng mỗi lần con lên xe. Khi mỗi người phụ trách hành động không chỉ vì phạt, mà vì an toàn, vì trách nhiệm chúng ta sẽ góp phần tạo nên một văn hóa giao thông bền vững, nơi trẻ em được bảo vệ tốt hơn, và xã hội trở nên nhân văn hơn.

Độc giả Thu Sang

Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống