Theo nghiên cứu của CAT, nhiệt độ Trái đất sẽ tăng thêm 2,4 độ C vào cuối thế kỷ này bất chấp cam kết giảm phát thải của các quốc gia tại Hội nghị lần thứ 26 Các bên tham gia Công ước khung của Liên hợp quốc về Biến đổi khí hậu (COP26).
Theo dự báo của CAT, các nghiên cứu được đưa ra trên cơ sở các mục tiêu ngắn hạn trong thập kỷ tới mà các quốc gia đã cam kết, vượt xa giới hạn 2 độ C được nêu trong Hiệp định Paris và mức an toàn 1,5 độ C mà các cuộc đàm phán COP26 đang hướng tới.
Với mức gia tăng nhiệt độ trên, các hiện tượng thời tiết cực đoan như nước biển dâng, hạn hán, lũ lụt, sóng nhiệt và bão lớn sẽ diễn ra trên diện rộng và có tác động toàn cầu nghiêm trọng.
Trái đất nóng lên không thể thay đổi bất chấp nỗ lực của con người.
Dự báo trên hoàn toàn trái ngược với những ước tính lạc quan được công bố vào tuần trước rằng mức tăng nhiệt độ Trái đất có thể giữ ở ngưỡng 1,9 độ C hoặc 1,8 độ C, nhờ các cam kết được công bố tại các cuộc đàm phán ở Hội nghị COP26, hiện đã bước sang tuần thứ hai và dự kiến sẽ kết thúc vào cuối tuần này.
Tuy nhiên, những ước tính này dựa vào mục tiêu dài hạn của các quốc gia, chẳng hạn như Ấn Độ, quốc gia phát thải lớn thứ ba trên thế giới, đang hướng tới mục tiêu phát thải ròng bằng 0 vào năm 2070.
Theo một bài báo của The Guardian, ông Bill Hare, Giám đốc điều hành Climate Analytics, một trong những công ty đứng sau CAT, cho biết ông lo ngại rằng một số quốc gia đang cố gắng đạt được mục tiêu 1,5 độ C tại COP26 đang gần trong tầm tay trong khi thực tế còn rất xa mới đạt được mục tiêu này.
Theo nghiên cứu của CAT, dựa vào cam kết tại COP26, lượng phát thải sẽ tăng gấp đôi vào năm 2030. Nghiên cứu cũng chỉ ra khoảng cách giữa cam kết của các quốc gia về phát thải khí nhà kính và kế hoạch thực tế.
Trái đất sẽ nóng lên 2,7 độ C nếu các chính sách và biện pháp hiện tại được xem xét thay vì chỉ tính đến các mục tiêu đã cam kết, theo phân tích của CAT.
Theo Niklas Höhne, một trong các tác giả của nghiên cứu, những phát hiện mới sẽ là "kiểm chứng thực tế" cho các cuộc đàm phán và nhấn mạnh các mục tiêu dài hạn là tốt, nhưng việc thực hiện trong ngắn hạn của các quốc gia là không đủ.
Tại Glasgow, 197 quốc gia tham gia Hiệp định Paris năm 2015 được yêu cầu đưa ra hai mục tiêu: mục tiêu dài hạn đạt mức phát thải ròng bằng 0 vào khoảng giữa thế kỷ và mục tiêu các kế hoạch quốc gia ngắn hạn, được gọi là đóng góp do quốc gia tự xác định (NDC), đưa ra cam kết giảm phát thải đến năm 2030.
Để ngăn chặn mức tăng nhiệt độ toàn cầu ở 1,5 độ C so với mức thời kỳ tiền công nghiệp, các nhà khoa học cho biết cần phải giảm 45% lượng phát thải khí nhà kính trong thập kỷ này.
Các hình thái thời tiết cực đoan đang bị ảnh hưởng nhiều hơn bởi xu hướng nóng lên của trái đất.
Các quốc gia chịu trách nhiệm đối với 90% lượng khí thải trên thế giới hiện đã cam kết mục tiêu trung khí thải vào khoảng năm 2050, trong khi thời hạn này là năm 2060 đối với Trung Quốc và 2070 đối với Ấn Độ.
Tuy nhiên, NDC của các quốc gia để hành động trong thập kỷ tới không tương thích với mục tiêu dài hạn. Ngay cả khi các quốc gia đạt được mục tiêu phát thải ròng bằng 0, nhiệt độ Trái đất có thể sẽ tăng hơn 1,5 độ C nếu lượng phát thải trong 2 thập kỷ tới đủ cao.
Ông Hare khẳng định rằng các quốc gia phải thực hiện các bước ngắn hạn để thu hẹp khoảng cách với mục tiêu dài hạn trung khí thải. Ông cũng lưu ý rằng không có mâu thuẫn giữa các đánh giá khác nhau của Đại học Melbourne (Australia) và Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA), khi đưa ra kết luận tương tự dựa trên các mục tiêu dài hạn.
Theo Tạp chí Điện tử
Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống