

- Ấm : Thường có nhiều âm trầm, giúp chất âm mượt mà và dễ nghe hơn. Dải trung và cao có hiện diện, nhưng cũng được tinh chỉnh để nhẹ nhàng và không bị chói, gây cảm giác đau tai. Các hãng như Beats, Bose hay Sennheiser thường làm các cặp tai nghe có kiểu âm như thế này.
- Sáng (Bright): Các thiết bị âm thanh được gọi là sáng thường có ít âm trầm hơn, hoặc giảm âm lượng ở những tần số thấp. Giọng ca sĩ, cũng như những dải tần cao được làm sắc hơn, đôi khi tạo ra chói rít. Những sản phẩm có hướng âm sáng thường cho cảm giác mệt tai nếu nghe trong một thời gian dài, nhưng vẫn có rất nhiều người thích vì cho cảm giác âm thanh chi tiết hơn.

- Cân bằng (Neutral): Các hãng âm thanh cao cấp thường hướng tới một chất âm cân bằng, tức là có cả 3 dải âm đồng đều nhau, giúp người dùng tận hưởng được mọi chi tiết một cách hài hòa. Không có bất cứ một tai nghe nào cân bằng một cách hoàn hảo cả, mỗi hãng lại có một định nghĩa về 'cân bằng khác nhau', nên đôi khi một sản phẩm cân bằng với người này lại trở nên khó nghe với người khác.
- V-shape: Tai nghe, loa thường được đo đạc bằng máy đo âm tần. Những sản phẩm cho biểu đồ âm thanh dạng chữ 'V' sẽ có dải trầm và cao có nhiều lượng hơn so với dải trung, kết quả là một âm thanh thiếu tính cân bằng nhưng thường sôi động, dùng để nghe nhạc Pop và Dance. Những sản phẩm có chất âm V-shape thường được coi là kém chất lượng vì không thể hiện được đúng bài hát mà nguồn phát ra, nhưng lại phù hợp với những ai thích nhạc mạnh, nhạc sôi động.

Để đánh giá âm trầm, ta thường nói về 'lượng' và 'chất'. Âm trầm ít thường được gọi là 'light', còn những sản phẩm âm thanh có nhiều trầm thì được gọi là 'bass-heavy' hay dành cho đối tượng nghe 'bass-head'. Tùy vào từng đối tượng khác hàng mà nhiều trầm thì sẽ hay, hoặc ít trầm mới là hay. Một số từ ngữ dùng để miêu tả trầm đó là:
- Punchy: Âm trầm xuất hiện nhanh, tạo cảm giác đập tới tai người dùng rồi ngắt ngay
- Thumpy: Trầm rất nặng, nhất là ở dải siêu trầm (sub-bass), chơi trong một khoảng thời gian lâu hơn
- Muddy: Một dải trầm quá nhiều lượng, nên thiếu độ chi tiết và 'quyện' vào nhau như một vũng bùn, thường dùng để chê những sản phẩm âm thanh kém chất lượng
- Bass bleed: Dải trầm quá mạnh, lấn vào không gian của những dải âm khác nên tạo ra một kiểu âm thanh kém chi tiết
Còn về âm trung, ta thường nói về vị trí đặt dải âm, độ sáng tối cũng như độ chi tiết. Ở những sản phẩm cao cấp thì dải trung hướng về sự cân bằng, với độ chi tiết cao giúp tăng tính rõ ràng ở giọng ca sĩ cũng như các nhạc cụ kèm theo. Một số từ miêu tả dải trung là:
- Boxy: Dải trung lùi, lại kém chi tiết nên cảm giác như có ai đó chùm túi ni-lông qua vậy!
- Smooth: Một dải trung cân bằng, nhẹ nhàng, tạo cảm giác thoải mái khi nghe và không hề bị chói
- Sibalance: Khi dải trung cao (lúc ca sĩ hát lên giọng hoặc dùng giọng gió) mà tạo ra các âm thanh chói rít, thì ta gọi là sibalance. Hiện tượng sibalance nếu chỉ diễn ra nhẹ thì không ảnh hưởng tới chất âm, nhưng quá nặng thì sẽ làm người dùng khó chịu ngay từ lúc mới nghe
- Sparkle (sáng): một dải cao có thể đạt được những tần số cao nhất, sắc và rất dễ nhận ra
- Roll-off: Hiện tượng giảm dần năng lượng hay âm lượng khi âm cao lên những tần số cao. Nếu như roll-off quá sớm sẽ tạo ra một âm cao thiếu năng lượng, cảm giác 'cụt'

2 yếu tố nữa cũng không kém phần quan trọng đó là âm trường và âm hình.
- Âm hình (Imaging) là một khái niệm hơi mang tính trừu tượng. Một sản phẩm có âm hình tốt sẽ giúp người dùng cảm nhận được âm thanh như một đồ vật gì đó thực, được đập tới và có thể cảm nhận không chỉ bằng tai. Âm hình thường được thể hiện rõ ràng hơn ở những bộ loa và tai nghe đắt tiền, thuộc phân khúc cao cấp và phải được dùng với những nguồn phát tốt.

Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống