Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Được Louis Meisel định nghĩa lần đầu vào năm 1969, photorealism là một trường phái tranh trong đó, các họa sĩ cố gắng vẽ ra những tác phẩm có độ chi tiết gấp từ vài chục tới vài trăm lần so với tranh truyền thống.
Tất nhiên, đạt được tới độ chân thực đó không phải điều dễ dàng mà ai cũng làm được. Một họa sĩ siêu thực phải dành trung bình từ 200 đến 300 giờ làm việc trên mỗi tác phẩm. Có những bức vẽ photorealism chỉ được hoàn thiện sau gần 800 tiếng đồng hồ.
Công nghệ trong kỷ nguyên số, trái với suy nghĩ, không thực sự rút ngắn khoảng thời gian tạo ra một tác phẩm siêu thực. Bù lại, nó sẽ giúp các họa sĩ vẽ được những bức tranh ngày càng chi tiết và giống với thực tại hơn.
Chẳng hạn khi được tạo trực tiếp trên môi trường kỹ thuật số, bằng các phần mềm chuyên dụng như Zbrush, Maya hoặc Arnold, các tác phẩm photorealism ngày nay đã trở nên chân thực đến nỗi không thể phân biệt được chúng với ảnh chụp.
Hãy nhìn vào bức vẽ này của Ian Spriggs, một nghệ sĩ đồ họa 3D người Canada làm ví dụ. Trong đó, anh đã thể hiện chân dung cố họa sĩ nổi tiếng người Hàn Quốc Kim Jung Gi bằng bộ công cụ Maya, Mudox và V-Ray. Thêm một chút chỉnh sửa với Photoshop và đây là kết quả:
Tất nhiên, đạt được tới độ chân thực đó không phải điều dễ dàng mà ai cũng làm được. Một họa sĩ siêu thực phải dành trung bình từ 200 đến 300 giờ làm việc trên mỗi tác phẩm. Có những bức vẽ photorealism chỉ được hoàn thiện sau gần 800 tiếng đồng hồ.
Công nghệ trong kỷ nguyên số, trái với suy nghĩ, không thực sự rút ngắn khoảng thời gian tạo ra một tác phẩm siêu thực. Bù lại, nó sẽ giúp các họa sĩ vẽ được những bức tranh ngày càng chi tiết và giống với thực tại hơn.
Chẳng hạn khi được tạo trực tiếp trên môi trường kỹ thuật số, bằng các phần mềm chuyên dụng như Zbrush, Maya hoặc Arnold, các tác phẩm photorealism ngày nay đã trở nên chân thực đến nỗi không thể phân biệt được chúng với ảnh chụp.
Hãy nhìn vào bức vẽ này của Ian Spriggs, một nghệ sĩ đồ họa 3D người Canada làm ví dụ. Trong đó, anh đã thể hiện chân dung cố họa sĩ nổi tiếng người Hàn Quốc Kim Jung Gi bằng bộ công cụ Maya, Mudox và V-Ray. Thêm một chút chỉnh sửa với Photoshop và đây là kết quả:
Hãy nhìn vào bức vẽ này của Ian Spriggs, một nghệ sĩ đồ họa 3D người Canada làm ví dụ. Trong đó, anh đã thể hiện chân dung cố họa sĩ nổi tiếng người Hàn Quốc Kim Jung Gi bằng bộ công cụ Maya, Mudox và V-Ray. Thêm một chút chỉnh sửa với Photoshop và đây là kết quả: