“Bom mẹ” của Mỹ không mạnh bằng “Bom cha” của Nga?

“Bom mẹ” của Mỹ không mạnh bằng “Bom cha” của Nga?

Nga đang sở hữu loại bom mạnh gấp 4 lần quả bom phi hạt nhân GBU-43 do Mỹ thả xuống căn cứ của tổ chức Nhà nước Hồi giáo tự xưng ở Afghanistan hôm 13/4.

GBU-43 (Massive Ordnance Air Blast – MOAB, còn gọi bằng tên "Mẹ của các loại bom" - Mother of All Bombs – dựa trên từ viết tắt) là loại bom phi hạt nhân mạnh nhất từng được Mỹ sử dụng ngoài chiến trường.

Tuy nhiên, đây vẫn chưa phải loại bom mạnh nhất trên thế giới, theo đài NDTV, vì quân đội Nga được cho là đang sở hữu "Cha của các loại bom"(FOAB) "mạnh gấp 4 lần MOAB".

Bom FOAB có sức hủy diệt một vùng rộng lớn. 
Bom FOAB có sức hủy diệt một vùng rộng lớn.

Năm 2007, Nga thử nghiệm FOAB – loại bom nhiệt có bán kính phá hủy khoảng 300m (hơn gấp đôi MOAB, 137m, nhiệt lượng sản sinh cũng gấp đôi) và đương lượng nổ tương đương gần 44 tấn thuốc nổ TNT. Loại bom phi hạt nhân chết người này phát nổ giữa không trung, đốt cháy hỗn hợp gồm nhiên liệu và không khí, phá hủy các cấu trúc, gây ra những vụ nổ lớn kéo theo dư chấn. FOAB mạnh tới mức hậu quả nó để lại không khác gì vũ khí hạt nhân.

Bom FOAB có sức công phá lớn như vậy nhờ sử dụng công nghệ nhiệt áp. Công nghệ này sử dụng không khí xung quanh tâm nổ để kích hoạt phản ứng nhiên liệu, thay vì đưa chất oxy hóa vào nhiên liệu hỗn hợp của bom. Việc không phải nhồi thêm chất oxy hóa giúp bom có thêm không gian để chứa nhiều thuốc nổ hơn, tạo ra sóng xung kích siêu mạnh, siêu nóng có thể làm bốc hơi mọi thứ xung quanh tâm nổ.

Vũ khí này có cơ chế kích nổ hai giai đoạn. Đầu nổ đặc biệt nhỏ hơn sẽ được kích hoạt trước, phát tán nhiên liệu dễ cháy ra xung quanh theo hình đám mây để hòa trộn với không khí. Sau đó khối thuốc nổ đặc biệt nặng hơn 7 tấn được kích hoạt, đốt cháy gần như toàn bộ không khí xung quanh, tạo nên quả cầu lửa lớn cùng cơn sóng xung kích cực mạnh.

Sóng xung kích được tạo ra từ một quả bom nhiệt áp phát nổ trên không lan xa hơn nhiều so với một vụ nổ thông thường. Việc đốt cháy không khí trong vụ nổ cũng tạo khoảng chân không riêng, tăng đáng kể thiệt hại và sát thương.

Bom MOAB của Mỹ.
Bom MOAB của Mỹ. (Ảnh: NDTV).

Còn loại bom MOAB của Mỹ trước đây được coi là vũ khí phi hạt nhân mạnh nhất. Thiết bị được thử nghiệm lần đầu tiên vào tháng 3/2003, vài ngày trước khi Mỹ đổ quân vào Iraq. Không quân Mỹ nói rằng trong lần thử nghiệm đó, quả bom tạo ra một đám mây hình nấm khổng lồ có thể được nhìn thấy từ khoảng cách 32km.

MOAB có trọng lượng 9.797 kg tích hợp đầu đạn dẫn đường bằng GPS. Các báo cáo cho biết MOAB dài 6m, có thể xuyên qua mặt đất ở độ sâu 60m (hoặc xuyên qua lớp bê-tông dày 18m) trước khi phát nổ.

Hôm 13/4, Mỹ thả MOAB GBU-43 xuống một căn cứ IS tại huyện Achin, tỉnh Nangarhar – Afghanistan, gần biên giới Pakistan. Theo Nhà Trắng, quả bom nhắm mục tiêu vào mạng lưới đường hầm và hang động dùng để di chuyển của bọn khủng bố.

"Vụ không kích bằng GBU-43 giúp giảm thiểu nguy cơ cho các lực lượng Mỹ và Afghanistan khi tiến hành hoạt động trong khu vực, đồng thời tối đa hóa việc phá hủy máy bay chiến đấu và cơ sở hạ tầng của IS" - Bộ Tư lệnh Trung ương Mỹ (CENTCOM) viết trên Twitter.

Ngày 11/9/2007, một oanh tạc cơ chiến lược Tu-160 Nga đã thả phiên bản thử nghiệm bom FAOB xuống một bãi thử. "Sức hủy diệt chủ yếu do sóng xung kích siêu âm và nhiệt độ cực cao gây ra, khiến mọi sinh vật sống đều bị bốc hơi", báo cáo sau vụ thử nghiệm đánh giá.

Đại tướng Alexander Rushkin, Phó tham mưu trưởng quân đội Nga khi đó cho biết, FOAB có kích thước nhỏ hơn so với MOAB (Mẹ của các loại bom), nhưng nó có uy lực mạnh hơn, vì nhiệt độ trung tâm vụ nổ lớn gấp hai lần bom Mỹ, đạt sức công phá tương đương vũ khí hạt nhân chiến thuật. Cho đến nay, loại bom này chưa từng được triển khai trong thực chiến.

Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống

Nguồn tin:

 

Tham gia bình luận