Ước mơ có cây cầu đến trường của những đứa trẻ bên dòng Mã Giang

Ước mơ có cây cầu đến trường của những đứa trẻ bên dòng Mã Giang

Thôn Bèo Bọt bị chia cắt bởi sông Mã, xung quanh được bao quanh bởi đồi núi và không có cây cầu nào bắc qua sông, vì vậy nó được ví như một "ốc đảo" trên cạn. Nó nằm cách trung tâm xã Cẩm Thành, huyện Cảm khoảng 10 km.

Mơ ước xây dựng một cây cầu

Trước mắt chúng tôi hiện ra từng tốp người rồng rắn lên đò để đi qua sông. Những mảng sương mù đặc nơi dẻo cao xứ Thanh dần tan đi bởi ánh mặt trời. Buổi sáng ở bến đò thôn Bèo Bọt đông kín, người lớn qua sông đi làm, học sinh "vượt sông" đến trường.

Hiện tại trong thôn có 44 học sinh Tiểu học, 21 học sinh THCS, 4 học sinh THPT và hơn 20 cháu khối mầm non vẫn ngày ngày ngày phải lên đò qua sông đến trường.

Lê Thị Lệ, học sinh lớp 9 tại Trường THCS Cẩm Thành, vừa bị dắt xe máy điện khi đò cập bến. Cô nói rằng để đi học hàng ngày, cô phải di chuyển bốn lần đò. Cả việc học của tôi và các bạn ở Bèo Bọt đều rất vất vả. Để đến trường vào mùa đông, em phải dậy từ 6 giờ sáng để ra bến đợi đò và sau khi lên đò qua sông, em phải di chuyển thêm 8km nữa.

"Tôi muốn có một cây cầu cứng hoặc cầu phao để tôi được chủ động trong việc đi học mỗi mùa mưa bão, để mỗi mùa mưa tôi không phải nghỉ học ở nhà và để mẹ tôi cũng có thể qua sông dễ dàng hơn." Lệ tâm sự.

Cô Nguyễn Thị Chuyên đã dạy biết bao thế hệ học trò của ngôi làng bên kia bờ sông Mã với tư cách là giáo viên có thâm niên gần 3 năm gắn bó với điểm trường Phâng Khánh (1 điểm trường Trường Tiểu học Cẩm Thành). Cô vẫn chưa quên những khó khăn, vất vả của những ngày đầu đến trường công tác, nhớ lại thời điểm của hơn hai mươi năm trước.

Theo cô Chuyên, hiện xã Cẩm Thành đầu tư con đò lớn hơn, có gắn máy nổ và mỗi chuyến chở được 15 đến 20 người. Mặc dù vậy, việc qua lại với các em học sinh cũng rất bất tiện, chưa nói là nguy hiểm.

Bởi vì không gia đình nào dám liều mạng vượt sông cho con đến trường, lớp của cô Chuyên lại vắng bóng những học sinh của thôn Bèo Bọt cứ vào mỗi trận bão lũ khi nước sông Mã dâng cao.

Theo thầy Hoàng Dũng, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Cẩm Thành, ước mơ về cây cầu nối đôi bờ sông Mã không chỉ của bà con làng Bèo Bọt mà còn là niềm mong mỏi của các thầy cô nhà trường.

Việc ngăn cách về giao thông đã có tác động đáng kể đến hiệu quả giảng dạy và học tập của nhà trường, nhất là trong mùa mưa bão khi các em không thể đến trường và việc tiếp thu bài vở bị gián đoạn. Các em không tham gia thường xuyên, đều đặn được, bất kể việc qua sông nguy hiểm hay các hoạt động ngoại, ngay cả khi nhà trường tổ chức sinh hoạt ngoại.

Theo ông Bùi Tiến Dũng, Chủ tịch UBND xã Cẩm Thành, đời sống của bà con nơi đây gặp không ít khó khăn, vất vả do bất cập về giao thông ở thôn. Do đó, rất khó để hạ tầng giao thông, hạ tầng nhà cửa và xây dựng nông thôn mới.

Chẳng hạn, để xây dựng một ngôi nhà và xây dựng một con đường bê tông, mỗi viên gạch và bao xi măng đều phải được vận chuyển bằng máy xò. Ngoài những khó khăn về sinh kế và đời sống, con đường đến trường của con học sinh còn để lại nhiều khó khăn ở phía trước; các em phải băng qua sông và phải vượt qua khoảng cách gần chục cây số để đến trường.

Bà con ở Bèo Bọt đã nhiều lần đề xuất và kiến nghị trong các cuộc họp tiếp xúc cử tri, nhưng để đầu tư được cây cầu, cần một nguồn vốn rất lớn vượt quá khả năng của xã và của huyện. Di dân là không thể bởi các vấn đề về quỹ đất, kinh phí đầu tư hạ tầng, nguồn vốn và kế sinh nhai cho bà con.

"Ốc đảo" biệt lập bên dòng Mã Giang

Chỉ có hai cách để di chuyển ra bên ngoài, một là lên đò vượt sông Mã và hai là leo qua núi đá vôi dựng đứng dẫn sang huyện Bá Thước. Thôn Bèo Bọt, xã Cẩm Thành, huyện Cẩm, tỉnh Thanh, có 87 hộ dân với 385 nhân khẩu. Hàng trăm năm nay, người dân Thôn Bèo Mọt mong muốn có một cây cầu treo dân sinh hoặc cây cầu cứng.

Hai vợ chồng anh Bùi Văn Đông, sống ở Bèo Bọt, phải dậy từ sáng sớm để chờ đò qua sông để đưa vợ đi khám. Anh Đông giải thích rằng việc nhường chỗ cho các cháu đi học và người đi làm vào mỗi buổi sáng sớm khiến việc chờ đò trở nên mất thời gian. "Không kể ngày bao nhiêu lần "vượt sông" bởi vì hễ có việc xảy ra bên ngoài làng là tôi phải ra bến, lên tàu để đi qua sông." - Anh Đông nói.

Ông Cao Xuân Tuấn, trưởng thôn Bèo Bọt, nói với tôi rằng trước đây có hai thôn ở khu vực này: một là Bèo Bèo và hai là Bọt. Hai thôn đã sáp nhập vào cuối năm 2018 do số lượng cư dân ít ỏi. Cư dân đã sống ở vùng đất này hàng trăm năm và chủ yếu trồng luồng, cấy lúa, sản xuất nông nghiệp theo hướng tự cung, tự cấp.

Nhiệm vụ lái đò của thôn được giao cho ông Cao Ngọc Hoan. Ông Hoan hiểu hơn ai hết những khó khăn khi cả chục người chồng chềnh trên thuyền qua sông. Thời gian chạy đò của ông Hoan cũng rất nhiều. Khi ông Hoan tất tưởi qua sông đón khách vào đêm hôm, người dân ốm đau, bệnh tật phải đi viện gấp hoặc vì một lý do bất đắc dĩ nào đó.

"Có trường hợp lúc 2 giờ sáng, một thai phụ trở dạ, khó đẻ. Sau tiếng chuông điện thoại, anh gấp rút qua sông để đưa thai phụ qua sông và đi cấp cứu kịp thời "mẹ tròn con vuông". Vào dịp Tết Nguyên đán năm ngoái, khi cả gia đình ông đang sum vầy trong bữa cơm tất niên, tiếng chuông điện thoại réo liên hồi. Đầu dây bên kia giọng hớt hải, báo hiệu việc gấp mong ông nhanh chóng qua đón khách" - Ông Hoan nhớ lại.

Cập nhật tin tức công nghệ mới nhất tại fanpage Công nghệ & Cuộc sống

Nguồn tin:

 

Tham gia bình luận